Thơ thăm vợ
Xưa có người học trò đi học phương xa, đã lâu lắm không về. Vợ ở nhà rất lấy làm trông dợi. Một hôm vợ đang ngồi khâu, có người đưa bức thư của chồng gửi về. Giở ra thấy bốn câu trong quyển “Ấu học ngũ ngôn thi”:
Bạch nhật mạc nhàn quá
Thanh xuân bất tái lai
Song tiền cần khổ học
Mã thượng cẩm y hồi
Nghĩa là:
Ngày xanh chớ bỏ qua,
tuổi xuân không trở lại.
Trước song đèn sách dùi mài,
áo gấm trên ngựa sẽ về".
Người vợ đương buồn, được thơ càng ngẩn, nhân hứng bút muốn viết thơ trả lời, mới thêm vào mỗi câu hai chữ rằng:
Quân tuy bạch nhật mạc nhàn quá
Thiếp diệc thanh xuân bất tái lai
Tự cổ song tiền cần khổ học
Kỷ nhân mã thượng cẩm y hồi.
Nghĩa là: “Tuy chàng ngày xanh chớ bỏ qua, thiếp cũng tuổi xuân không trở lại. Từ xưa trước song đèn sách dùi mài. Mấy người dã áo gấm trên ngựa mà về”.
Xưa có người học trò đi học phương xa, đã lâu lắm không về. Vợ ở nhà rất lấy làm trông dợi. Một hôm vợ đang ngồi khâu, có người đưa bức thư của chồng gửi về. Giở ra thấy bốn câu trong quyển “Ấu học ngũ ngôn thi”:
Bạch nhật mạc nhàn quá
Thanh xuân bất tái lai
Song tiền cần khổ học
Mã thượng cẩm y hồi
Nghĩa là:
Ngày xanh chớ bỏ qua,
tuổi xuân không trở lại.
Trước song đèn sách dùi mài,
áo gấm trên ngựa sẽ về".
Người vợ đương buồn, được thơ càng ngẩn, nhân hứng bút muốn viết thơ trả lời, mới thêm vào mỗi câu hai chữ rằng:
Quân tuy bạch nhật mạc nhàn quá
Thiếp diệc thanh xuân bất tái lai
Tự cổ song tiền cần khổ học
Kỷ nhân mã thượng cẩm y hồi.
Nghĩa là: “Tuy chàng ngày xanh chớ bỏ qua, thiếp cũng tuổi xuân không trở lại. Từ xưa trước song đèn sách dùi mài. Mấy người dã áo gấm trên ngựa mà về”.